X1 NK Pro's Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tam Quốc Chí - Hồi 1 - Phần 3

Go down

Tam Quốc Chí - Hồi 1 - Phần 3 Empty Tam Quốc Chí - Hồi 1 - Phần 3

Bài gửi by cuty 5/12/2007, 3:30 pm

Ba anh em vội ra khỏi trại đón tiếp hai người khách thương mời vào trang
trại.
Hai người này chính là hai thương gia lớn ở đất Trung Sơn, một người là
Trương Thế Bình, một người là Tô Song, hàng năm thường lên mạn Bắc mua giống
ngựa khỏe đem về Tràng An bán. Nay vì miền này có giặc nên không thể đem ngựa đi
qua được.
Sau khi đã mời được hai vị khách thương vào trại, Huyền Ðức hối dọn tiệc đãi
đằng, rồi đem ý muốn cứu dân độ thế của mình ra bày tỏ. Hai người khách thương
vui lòng hiến cho năm mươi con ngựa khỏe, lại tặng thêm năm trăm lượng vàng bạc,
một ngàn cân thép tốt để rèn binh khí và giáp trụ.
Khách cáo từ, Huyền Ðức tạ ơn tiễn chân vài dặm rồi trở về cậy thợ giỏi chế
một đôi song cổ kiếm. Vân Trường cũng đánh một cây đại đao "Thanh long yểm
nguyệt", gọi là "Lãnh diễm cứ" nặng tám mươi hai cân. Trương Phi rèn một cây
trượng "Bát điểm cương mâu".
Ai nấy đều trang bị cương giáp, rồi kéo năm trăm quân hương dũng đến ra mắt
quan Thái Thú Lưu Yên.
Lưu Yên hỏi đến danh tánh, ba anh em đều xưng rõ tên họ, riêng Huyền Ðức còn
nói cho Lưu Yên biết mình là tông phái Hoàng Gia. Lưu Yên mừng rỡ nhận Huyền Ðức
làm cháu (So theo vai vế thì Lưu Yên thuộc vai chú bác).
Vào thành chưa được vài hôm thì đã có tin quân thám thính về báo:
- Tướng giặc Khăn Vàng là Trình Viễn Chí thống lãnh năm vớn quân kéo đến quấy
nhiễu Trác Quận.
Lưu Yên liền sai Châu Tĩnh dẫn ba anh em Huyền Ðức cùng năm trăm quân hương
dũng đi trước phá giặc. Anh em Huyền Ðức không hề ngần ngại, lãnh quân tiền đạo
trực chỉ đến chân núi Ðại Hưng, và trông thấy quân giặc cũng vừa kéo đến
đó.
Huyền Ðức thúc ngựa ra trước trận, bên tả có Vân Trường, bên hữu có Trương
Phi yểm hộ.
Huyền Ðức giơ roi thét mắng quân giặc:
- Phản loạn, đừng hòng múa rối, hãy xuống ngựa đầu hàng cho sớm.
Trình Viễn Chí nổi giận sai Phó Tướng Ðặng Mậu ra đánh. Ðặng Mậu vừa nhảy ra
đã bị Trương Phi xông đến đâm một xà mâu trúng ngay giữa ngực, ngã lăn xuống
ngựa.
Thấy Phó Tướng mình chưa ra tay đã bị hại rồi, Trình Viễn Chí liền múa đao
đến đánh Trương Phi, nhưng Vân Trường đã vung Thanh Long Ðao cản lại. Uy lực của
Vân Trường rất mạnh, Trình Viễn Chí kinh hãi run sợ, trở tay không kịp bị Vân
Trường chém một đao đứt làm hai đoạn.
Người sau có thơ khen Vân Trường và Trương Phi như sau:


Anh hùng xuất trận buổi đầu tay,
Một thử xà mâu, một thử đao.
Khí tiết rạng ngời oai lực khét,
Chia ba thiên hạ rạng anh hào.
Quân giặc bị mất chủ tướng hoảng hốt chạy dài. Huyền Ðức xua quân đuổi đánh,
chúng đầu hàng vô số.
Ðoàn quân đắc thắng kéo về thành được Lưu Yên thân hành ra tận bên ngoài tiếp
đón và ủy lạo quân sĩ.
Sáng hôm sau, lại có tin giặc "Khăn Vàng" Ðến vây phá Thanh Châu, và quan
Thái Thú Thanh châu là Cung Cảnh cho người sang cầu cứu. Lưu Yên liền cho mời
Huyền Ðức đến thương lượng.
Huyền Ðức nói:
- Giặc cậy thế đông chia quân khuấy rối, nay U châu đã tạm yên, Bị này xin
tình nguyện đem quân để cứu Thanh Châu.
Lưu Yên liền sai Châu Tĩnh đem năm ngàn quân cùng ba anh em Huyền Ðức kéo đi.

Giặc thấy cứu binh tới liền chia làm ba đạo, bao vây rất ngặt. Huyền Ðức thấy
mình ít quân quá, không thể nào cự nổi liền cho lệnh rút quân ngoài ba mươi dặm
hạ trại. Ðoạn nói với Quan, Trương:
- Muốn phá giặc phải thi hành kỳ binh mới được.
Rồi chia cho Vân Trường một ngàn quân dọn ra phục bên tả nơi chân núi, Trương
Phi cũng lãnh một ngàn quân phục bên hữu nơi chân núi.
Sáng hôm sau, Huyền Ðức cùng Châu Tĩnh dẫn quân gióng trống tiến đến trới
địch. Quân giặc ra nghênh chiến, Huyền Ðức giả thua kéo quân chạy về.
Tưởng mình đắc thế, quân giặc ồ ạt đuổi theo. Khi đuổi đến chân núi, bỗng
nghe mấy tiếng chiêng báo hiệu, hai toán quân phục của Vân Trường và Trương Phi
đồng kéo ra một lượt đánh bộc hậu. Ðạo quân của Huyền Ðức quay lại tác chiến. Ba
mặt đánh dồn, quân giặc đại bại, chết không biết bao nhiêu mà kể. Chúng bỏ kết
cờ xí, mạnh ai nấy chạy. Huyền Ðức xua quân truy kích, đuổi đến thành Thanh Châu
thì quan Thái Thú Cung Cảnh hay được tin thắng trận vội mở cửa thành thúc quân
tràn ra tiếp ứng.
Nhờ đó mà Thanh Châu được giải vây, quân giặc tản mác hết. Người sau có thơ
khen Huyền Ðức:


Mưu hay tỏ rõ sức thần công,
Hai cọp suy ra kém một rồng.
Gặp lúc cô cùng, người mới rõ,
Tam phân thiên hạ, xứng anh hùng
Cung Cảnh đón tiếp ba anh em Huyền Ðức và Châu Tĩnh vào thành bày tiệc khao
thưởng ba quân. Tiệc xong, Châu Tĩnh muốn trở về U Châu, Huyền Ðức nói:
- Gần đây, nghe quan Trung Lang Tướng Lư Thực đánh nhau với Trương Giác, chúa
giặc Khăn Vàng tới Quảng Tôn. Bị tôi xưa đã từng theo học Lư tiên sinh, nay muốn
đến đó giúp ân sư một phen.
Châu Tĩnh bằng lòng, dẫn quân trở về một mình. Ba anh em Huyền Ðức đem năm
trăm quân bản bộ thẳng đến Quảng Tôn, vào dinh ra mắt Lư Thực, và nói rõ ý kiến
mình tình nguyện phá giặc. Lư Thực mừng lắm, lưu ba anh em Huyền Ðức dưới trướng
để đợi lệnh.
Bấy giờ, Trương Giác có hơn mười lăm vạn quân, chia ra quấy nhiễu nhiều chỗ.
Phần Trương Giác thì giữ năm vạn, đang cầm cự tới Quảng Tôn, chưa phân thắng
bại.
Lư Thực bảo Huyền Ðức:
- Nay Trương Giác bị ta vây ở đây chưa thể làm gì được, nhưng hai người em
của nó là Trương Lương, Trương Bảo đang quấy rối ở Dĩnh Xuyên, đối trận với
Hoàng Phủ Tung và Châu Tuấn. Nếu quân giặc ở Dĩnh Xuyên mà thắng thế được thì
nơi đây ắt bị nguy hiểm. Vậy ngươi hãy dẫn binh mã bản bộ, và thêm một ngàn quân
ta cấp, đến Dĩnh Xuyên dò thám tình hình, sau sẽ hẹn ngày cùng đánh.
Huyền Ðức lĩnh mệnh, kéo quân đi suốt ngày đêm mới đến Dĩnh Xuyên.
cuty
cuty
Rìu Chiến Vàng
Rìu Chiến Vàng

Tổng số bài gửi : 668
Age : 31
Location : Thừa tiền tình tắt thiếu tiền tình theo .
Registration date : 03/12/2007

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết