truyện VN Ở ĐÂY
X1 NK Pro's Forum :: Rì-lách :: Chia Sẻ
Trang 3 trong tổng số 3 trang
Trang 3 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Re: truyện VN Ở ĐÂY
Hai Anh Em Làm Ruộng
Hai anh em làm ruộng chung với nhau, tới lúa chín, thằng anh nói em rằng:
- Tao lấy khúc ngọn, chia khúc gốc cho mầy!
Thằng em nói:
- Chia như vậy, sao công bình?
Thằng anh nói:
- Sao không công?
Qua sang năm thì mầy lấy ngọn, tao lấy gốc, bởi vì mày làm em phải ăn sau.
Thằng em cũng nghe lời.
Qua năm sau, trời sa mưa dông, thằng em thúc làm ruộng, thì anh nói rằng:
- Năm nay tao coi mòi ruộng thất thu, thôi để đất trồng khoai xong hơn.
Nghề khoai thì củ ở dưới gốc, té ra hai năm cũng một mình thằng anh hưởng lộc.
Được sửa bởi ngày 23/1/2008, 6:43 pm; sửa lần 1.
Re: truyện VN Ở ĐÂY
Cứu Vật, Vật Trả ơn
Xưa có anh chàng nho sĩ nọ lo sôi kinh nấu sử, chờ khi ra kinh đô ứng thí. Hằng ngày chàng cầu nguyện Phật,Trời phù hộ, lo làm việc phước đức. Lúc đi dạo, chàng gặp lũ trẻ chăn trâu đang bắt được một con lươn to lớn. Nho sĩ hỏi:
- Tụi bây bắt làm chi vậy? Thả ra đi.
Lũ trẻ nói:
- Bắt để nướng ăn chơi.
Chàng nho sĩ nhìn con lươn nọ, thấy nó chảy nước mắt như muốn khóc, chàng nài nỉ mấy đứa bé mua con lươn lại. Đem đến mé sông, chàng thả con lươn mà nói:
- Cứu vật, vật trả ơn, cứu nhân, nhân trả oán. Ta cứu mi, phóng sanh mi. Vậy thì mi phải đền ơn, giúp ta chiếm lấy bảng vàng.
Năm sau, chàng ra đất kinh ứng thí, lòng dạ khấp khởi mừng thầm, tin rằng thế nào cũng thi đậu, dè đâu chàng thi rớt, buồn tình quảy khăn gói về quê và than phận học tài thi mạng.
Đến mé sông nọ, chàng gặp bọn lính đứng canh phòng cẩn mật nơi bến đò.
Hỏi thì bọn lính trả lời: nguy hiểm lắm! Dưới sông có con mãng xà
thường nổi lên nhấn chìm ghe xuồng. Ai muốn qua sông phải chờ tụi tôi
hộ tống mới bình yên được.
Chàng nho sĩ hỏi:
- Chừng nào mới hộ tống?
Bọn lính khuyên chàng chờ khi đò đầy chừng vài chục người. Nóng lòng, chàng muốn ra giữa sông để tìm con mãng xà nọ mà tra hỏi, chắc rằng nó là con lươn hồi năm trước chàng đã phóng sanh. Chàng năn nỉ. Bọn lính cho chàng qua trước một mình.
Đến giữa sông, sóng gió ầm ầm. Con mãng xà hiện lên, phun nước hả miệng chờ mồi. Chàng nho sĩ chỉ vào mặt nó mà thét:
- Mi không nhớ sao? Ta cứu mi, không nỡ để mấy đứa chăn trâu ăn thịt mi...
Con mãng xà nói:
- Thây kệ, ta cần ăn thịt mi ngay lập tức.
Chàng nhi sĩ nói:
- Mi nói vậy có tội lắm. Cứu vật, vật trả ơn, cứu nhân, nhân trả oán. Trả ơn như vậy đó hả?
Con mãng xà cãi lại: "Cứu vật, vật trả oán". Túng cùng chàng nho sĩ thách đố con mãng xà nọ đi với mình để hỏi những người dọc đường coi câu nói ai đúng. Chàng nói:
- Mi với ta gặp ba người đầu tiên thì cứ hỏi. Nếu họ nói rằng đúng thì mi có tội. Bằng không thì ta chịu tội.
Bước lên bờ, họ gặp một con trâu già đang ăn cỏ. Chàng nho sĩ phân trần. Con trâu đáp:
- Cứu vật, vật trả oán. Như vậy mới đúng.
Tức thì con mãng xà rống lên, toan ăn thịt chàng nho sĩ. Chàng nho sĩ khuyên nó hãy chờ vì còn phải hỏi thêm hai người nữa.
Chập sau, họ gặp một con cá chẻm, con cá chẻm nói:
- Xưa nay, cứu vật thì vật trả oán, không bao giờ vật trả ơn. Con mãng xà nói đúng!
Bị thua lần thứ nhì, chàng nho sĩ vô cùng đau xót trong lòng. Tuy nhiên, chàng vững lòng tin tưởng nơi Trời Phật.
Đức Thế Tôn muốn cứu chàng nên hiện ra làm một ông lão râu tóc bạc phêu, chống gậy đi lại.
Con mãng xà nói với nho sĩ:
- Người thứ ba đã đến. Nếu phen này mi thua nữa thì ta có quyền ăn thịt mi.
Ông lão nọ, tức là Đức Thế Tôn, bèn mời nho sĩ, con mãng xà, con cá chẻm và con trâu vào một ngôi chùa gần đó mà phân xử cho rõ đầu đuôi.
Ông lão nói:
- Nho sĩ này nói đúng. Tụi bây toa rập nhau để ám hại người lành. Từ rày về sau, con mãng xà này trở thành cái giá để
treo chuông, con trâu này phải lột da bịt trống, con cá chẻm phải trở
thành cái mõ. Khi tụng kinh, lễ Phật, các sư sãi có quyền hành tội các
ngươi, giộng chuông, gióng trống, gõ mõ để nhắc nhở cho muôn loài về sự ăn ngay ở thẳng.
Re: truyện VN Ở ĐÂY
Diệt Và Xương
Xưa
có vị quan tên Nguyễn Hữu Long, hiền
từ ai ai đều mến phục, ông rất đỗi thông minh dù nguy hiểm cỡ nào
ông cũng đối phó được.
Một hôm đang ngồi đọc sách ở thư phòng có quân
vào báo cáo:
- Thưa ngài, dân trong xóm đang làm lễ. Họ bắt hai đứa bé, đem tắm rửa sạch sẽ rồi đốt
hương trầm, chờ hiếng dâng cho Mãng
Xà vương.
Quan ngự y hỏi:
- Chừng nào Mãng Xà
vương đến?
- Dạ chúng tôi chưa
rõ.
Nghe xong, quan ngự y bèn đến
nơi, hỏi han dân chúng. Các ông kỳ
lão đều tỏ vẻsợ hãi, trình
bày đầu đuôi sự việc. Hằng
năm, đúng dịp, hai con Mãng Xà vương
từ ngoài biển khơi vịnh Xiêm La đến
khuấy rối xóm làng. Đôi mãng xà
vương nọ to như cái khạp da bò, khi
chúng đến cả khu rừng rung chuyển, nổi
giông gió, sập nhà cửa. Dân làng
khấn vái, hứa nạp cho mãng xà vương
hằng năm hai đứa trẻ. Nhờ vậy,
mãng xà vương không còn hung hăng như
trước.
Nhìn qua cuộc lễ, quan
ngự y vô cùng xúc động, nhất là
khi ông thấy hai đứa trẻ vô tội
kia.
Quan ngự y hỏi nhanh:
- Chừng nào mãng xà
vương đến?
Các ông kỳ lão thưa:
- Dạ, tối mai, vào khoảng
canh ba, giờ tý.
- Các ông cứ yên trí,
nghe lời tôi.
- Dạ rủi bề gì "họa
hổ bất thành", gây thêm tai hại cho dân
trong xóm...
- Đừng ngại, ta cứ
làm như ầy, như vầy. Điều quan trọng
là đừng tiếc lộ trước, e dân
chúng xôn xao làm cho kế hoạch có thể
thất bại.
Thế là ngày hôm sau đích thân quan ngự y điều khiển
vài người dân tín cẩn, bảo họ
tìm hai con chó thật mập, đem về cạo
lông, mổ ruột tại căn chòi xa vắng
tận núi rừng.
Mặt khác quan ngự y truyền
cho quân sĩ tán vài vị thuốc cho thật
nhuyễn. Đâu đó xong xuôi, quan bèn
dạy họ bỏ thuốc tán ấy vào bụng
hai con chó, may ruột kín mít.
Để hôm sau, dân chúng
tề tụ đến sân lễ. Cha mẹ của
hai đứa bé ấy khóc lóc thảm thiết
khi nhìn thấy con mình bị nhịn đói,
ngất xỉu trong bầu không khí đầy
khói trầm ngột ngạt.
Đến canh hai, các ông kỳ lão đứng ra, kêu gọi dân chúng:
- Bà con hãy an tâm, rút lui vào nhà. Đừng lấp ló nghoài cửa mà chết oan mạng.
Ai nấy ngơ ngác nhưng rốt cuộc đành tuân lời. Riêng có cha mẹ và thân nhân của hai đứa bé thì cứ lăn ra mà khóc mãi.
Chờ khi mọi người đã khuất dạng, quan ngự y Nguyễn Hữu Long nói với cha mẹ của hai nạn nhân nọ:
- Bây giờ các ngươi cứ tự tiện đem con về đừng cho chòm xóm hay biết.
Họ ngơ ngác:
- Chúng tôi sợ mãng xà vuơng trả thù.
- Thôi, cứ đi mau. Lát nữa đây, ta đủ tài trí ứng phó.
Sau đó, theo lệnh của quan ngự y, quân sĩ đem hai con chó dồn thuốc nọ ra sân. Quân sĩ dựng hai con chó theo dáng điệu của đứa bé quì. Họ dùng mực và son để tô miệng và mắt xác chó giống với dáng điệu đứa bé.
Quan ngự y căn dặn lần chót:
- Các anh nào chuẩn bị nước sơn? Đã tới chưa?
Vừa dứt lời, cây rừng chuyển răng rắc như giông bão. Quan ngự y khoát tay, bảo những người còn lại:
- Chúng ta hãy núp thật kỹ để chờ cơ hội...
Ngoài sân đỉnh trầm bay nghi ngút. Hai con chó bị cạo lông, xem trắng phếu, mơ hồ giống như hai đứa bé. Bỗng đâu, giông gió im bặt. Hai con mãng xà vương xuất hiện, bò sát đất, từ từ xáp lại gần đỉnh trầm rồi dựng mình lên, khoe cái mồng khá to, múa qua múa lại.
Quan ngự y mừng thầm nói với quân hầu:
- Chúng nó quá tin hai con chó. Trước khi đớp mồi, mãng xà vương còn giỡn mồi. Rõ ràng chúng đi có cặp, một con đực một con cái.
Vài phút sau, hai con mãng xà quấn lấy mồi nuốt trọng vào họng rồi bò tới bò lui, dáng điệu ngày càng uể oải.
Chất thuốc mê hồn, ngấm dần...
Chẳng bỏ lỡ cơ hồi, quan ngự y khoát tay ra hiệu lịnh. Bọn quân hầu đem nước sơn ra, tiến dè dặt đến bên cạnh hai con ác thú.
- Sơn cho nhanh lên, mỗi con một màu khác nhau.
Mãng xà nằm mê man. Quân hầu tha hồ sơn phết: Con đực màu xanh, con cái sơn đỏ.
Các vị kỳ lão hỏi khẽ:
Tại sao thương quan chưa ra lịnh giết nó?
Quan ngự y đáp:
- Thế của nó tuy vậy chớ vẫn còn mạnh. Quân hầu của ta chỉ gồm vài người, nhưng ta bảo đảm từ rày về sau chúng nó sẽ chẳng dám trở lại gây rối nữa.
Hai con mãng xà bỗng cựa quậy vì chất thuốc "mê hồn" lần lần mất công
hiệu. Nhưng khi nhìn nhau, trông thấy những màu sắc kỳ lạ, chúng trở
nên hoảng hốt, xem nhau như kẻ thù khác loại quá xa lạ. Thế là con mãng
xà đực và con mãng xà cái nổi giận, cắn nhau, trượt nhau như giông như gió, đi mất dạng về phía vịnh Xiêm La.
Từ đó về sau, chẳng bao giờ đôi mãng xà nọ trở lại đất liền nữa.
Trang 3 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Similar topics
» Chùm truyện cười!
» Truyện hề đây
» Chùm truyện cười mới đây
» tổng hợp truyện cười
» Tuổi Thơ Dữ Dội-truyện dành cho thiếu nhi của
» Truyện hề đây
» Chùm truyện cười mới đây
» tổng hợp truyện cười
» Tuổi Thơ Dữ Dội-truyện dành cho thiếu nhi của
X1 NK Pro's Forum :: Rì-lách :: Chia Sẻ
Trang 3 trong tổng số 3 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|